春 chūn 其 qí 一 yī - - 赵 zhào 葵 kuí
檀 tán 板 bǎn 且 qiě 教 jiào 停 tíng , , 花 huā 娇 jiāo 不 bù 耐 nài 惊 jīng 。 。
日 rì 融 róng 莺 yīng 语 yǔ 滑 huá , , 风 fēng 软 ruǎn 蝶 dié 身 shēn 轻 qīng 。 。
缕 lǚ 篆 zhuàn 销 xiāo 春 chūn 昼 zhòu , , 游 yóu 丝 sī 弄 nòng 晚 wǎn 晴 qíng 。 。
谁 shuí 家 jiā 杨 yáng 柳 liǔ 院 yuàn , , 笑 xiào 语 yǔ 杂 zá 棋 qí 声 shēng 。 。
春其一。宋代。赵葵。檀板且教停,花娇不耐惊。 日融莺语滑,风软蝶身轻。 缕篆销春昼,游丝弄晚晴。 谁家杨柳院,笑语杂棋声。