寄 jì 太 tài 白 bái 隐 yǐn 者 zhě - - 李 lǐ 洞 dòng
开 kāi 辟 pì 已 yǐ 来 lái 雪 xuě , , 为 wèi 山 shān 长 cháng 欠 qiàn 春 chūn 。 。
高 gāo 遮 zhē 辞 cí 碛 qì 雁 yàn , , 寒 hán 噤 jìn 入 rù 川 chuān 人 rén 。 。
栈 zhàn 阁 gé 交 jiāo 冰 bīng 柱 zhù , , 耕 gēng 樵 qiáo 隔 gé 日 rì 轮 lún 。 。
此 cǐ 中 zhōng 栖 qī 息 xī 者 zhě , , 不 bù 识 shí 两 liǎng 京 jīng 尘 chén 。 。
寄太白隐者。唐代。李洞。开辟已来雪,为山长欠春。 高遮辞碛雁,寒噤入川人。 栈阁交冰柱,耕樵隔日轮。 此中栖息者,不识两京尘。