利 lì 剑 jiàn - - 韩 hán 愈 yù
利 lì 剑 jiàn 光 guāng 耿 gěng 耿 gěng , , 佩 pèi 之 zhī 使 shǐ 我 wǒ 无 wú 邪 xié 心 xīn 。 。
故 gù 人 rén 念 niàn 我 wǒ 寡 guǎ 徒 tú 侣 lǚ , , 持 chí 用 yòng 赠 zèng 我 wǒ 比 bǐ 知 zhī 音 yīn 。 。
我 wǒ 心 xīn 如 rú 冰 bīng 剑 jiàn 如 rú 雪 xuě , , 不 bù 能 néng 刺 cì 谗 chán 夫 fū 。 。
使 shǐ 我 wǒ 心 xīn 腐 fǔ 剑 jiàn 锋 fēng 折 zhé , , 决 jué 云 yún 中 zhōng 断 duàn 开 kāi 青 qīng 天 tiān 。 。
噫 yī , , 云 yún 与 yǔ 我 wǒ 俱 jù 变 biàn 化 huà 归 guī 黄 huáng 泉 quán 。 。
利剑。唐代。韩愈。利剑光耿耿,佩之使我无邪心。 故人念我寡徒侣,持用赠我比知音。 我心如冰剑如雪,不能刺谗夫。 使我心腐剑锋折,决云中断开青天。 噫,云与我俱变化归黄泉。