题 tí 环 huán 锦 jǐn 亭 tíng - - 赵 zhào 善 shàn 卞 biàn
百 bǎi 世 shì 垂 chuí 芳 fāng 在 zài 一 yī 经 jīng , , 茂 mào 林 lín 修 xiū 竹 zhú 读 dú 书 shū 声 shēng 。 。
园 yuán 池 chí 日 rì 涉 shè 皆 jiē 成 chéng 趣 qù , , 景 jǐng 物 wù 天 tiān 然 rán 分 fèn 外 wài 清 qīng 。 。
聊 liáo 复 fù 垂 chuí 纶 lún 藏 cáng 渭 wèi 钓 diào , , 等 děng 闲 xián 释 shì 耒 lěi 起 qǐ 莘 shēn 耕 gēng 。 。
知 zhī 君 jūn 自 zì 有 yǒu 真 zhēn 良 liáng 贵 guì , , 岂 qǐ 羡 xiàn 斯 sī 亭 tíng 锦 jǐn 得 dé 名 míng 。 。
题环锦亭。宋代。赵善卞。百世垂芳在一经,茂林修竹读书声。 园池日涉皆成趣,景物天然分外清。 聊复垂纶藏渭钓,等闲释耒起莘耕。 知君自有真良贵,岂羡斯亭锦得名。