石 shí 井 jǐng 亭 tíng - - 刘 liú 子 zi 寰 huán
一 yī 树 shù 疏 shū 桐 tóng 蔽 bì 夕 xī 阳 yáng , , 也 yě 教 jiào 客 kè 子 zi 久 jiǔ 彷 páng 徨 huáng 。 。
隔 gé 溪 xī 可 kě 惜 xī 谁 shuí 亭 tíng 馆 guǎn , , 闲 xián 却 què 竹 zhú 阴 yīn 无 wú 限 xiàn 凉 liáng 。 。
石井亭。宋代。刘子寰。一树疏桐蔽夕阳,也教客子久彷徨。 隔溪可惜谁亭馆,闲却竹阴无限凉。