阁 gé 下 xià 午 wǔ 寝 qǐn 晚 wǎn 归 guī - - 刘 liú 敞 chǎng
高 gāo 阁 gé 遥 yáo 依 yī 日 rì 月 yuè 光 guāng , , 苍 cāng 苔 tái 重 chóng 叠 dié 紫 zǐ 微 wēi 芳 fāng 。 。
蝉 chán 声 shēng 已 yǐ 觉 jué 迎 yíng 秋 qiū 急 jí , , 云 yún 物 wù 还 hái 惊 jīng 过 guò 午 wǔ 凉 liáng 。 。
独 dú 往 wǎng 山 shān 林 lín 非 fēi 复 fù 昔 xī , , 梦 mèng 为 wèi 鱼 yú 鸟 niǎo 不 bù 能 néng 忘 wàng 。 。
芝 zhī 泥 ní 封 fēng 诏 zhào 鸡 jī 栖 qī 树 shù , , 半 bàn 落 luò 宫 gōng 槐 huái 满 mǎn 地 dì 黄 huáng 。 。
阁下午寝晚归。宋代。刘敞。高阁遥依日月光,苍苔重叠紫微芳。 蝉声已觉迎秋急,云物还惊过午凉。 独往山林非复昔,梦为鱼鸟不能忘。 芝泥封诏鸡栖树,半落宫槐满地黄。