寄 jì 密 mì 令 lìng 杨 yáng 彦 yàn 文 wén - - 刘 liú 敞 chǎng
倾 qīng 盖 gài 相 xiāng 亲 qīn 成 chéng 白 bái 头 tóu , , 离 lí 怀 huái 终 zhōng 日 rì 敌 dí 三 sān 秋 qiū 。 。
可 kě 怜 lián 鸡 jī 黍 shǔ 虚 xū 朋 péng 好 hǎo , , 应 yìng 用 yòng 弦 xián 歌 gē 乱 luàn 旅 lǚ 愁 chóu 。 。
太 tài 史 shǐ 成 chéng 书 shū 自 zì 留 liú 滞 zhì , , 石 shí 城 chéng 通 tōng 信 xìn 已 yǐ 沉 chén 浮 fú 。 。
王 wáng 孙 sūn 可 kě 恨 hèn 山 shān 中 zhōng 久 jiǔ , , 旧 jiù 令 lìng 曾 céng 为 wèi 褒 bāo 德 dé 侯 hóu 。 。
寄密令杨彦文。宋代。刘敞。倾盖相亲成白头,离怀终日敌三秋。 可怜鸡黍虚朋好,应用弦歌乱旅愁。 太史成书自留滞,石城通信已沉浮。 王孙可恨山中久,旧令曾为褒德侯。