闲 xián 出 chū 书 shū 怀 huái - - 李 lǐ 建 jiàn 勋 xūn
闲 xián 游 yóu 何 hé 用 yòng 问 wèn 东 dōng 西 xī , , 寓 yù 兴 xìng 皆 jiē 非 fēi 有 yǒu 所 suǒ 期 qī 。 。
断 duàn 酒 jiǔ 只 zhǐ 携 xié 僧 sēng 共 gòng 去 qù , , 看 kàn 山 shān 从 cóng 听 tīng 马 mǎ 行 xíng 迟 chí 。 。
溪 xī 田 tián 雨 yǔ 涨 zhǎng 禾 hé 生 shēng 耳 ěr , , 原 yuán 野 yě 莺 yīng 啼 tí 黍 shǔ 熟 shú 时 shí 。 。
应 yīng 有 yǒu 交 jiāo 亲 qīn 长 cháng 笑 xiào 我 wǒ , , 独 dú 轻 qīng 人 rén 事 shì 鬓 bìn 将 jiāng 衰 shuāi 。 。
闲出书怀。唐代。李建勋。闲游何用问东西,寓兴皆非有所期。 断酒只携僧共去,看山从听马行迟。 溪田雨涨禾生耳,原野莺啼黍熟时。 应有交亲长笑我,独轻人事鬓将衰。