春 chūn 雪 xuě 和 hé 谭 tán 知 zhī 县 xiàn 韵 yùn 酬 chóu 北 běi 枝 zhī - - 刘 liú 黻 fú
雪 xuě 到 dào 南 nán 边 biān 不 bù 论 lùn 春 chūn , , 倚 yǐ 阑 lán 万 wàn 象 xiàng 纵 zòng 横 héng 陈 chén 。 。
模 mó 糊 hu 世 shì 界 jiè 山 shān 川 chuān 老 lǎo , , 轩 xuān 豁 huō 人 rén 心 xīn 宇 yǔ 宙 zhòu 新 xīn 。 。
镜 jìng 沼 zhǎo 窥 kuī 鸾 luán 应 yīng 眩 xuàn 眼 yǎn , , 蓝 lán 关 guān 拥 yōng 马 mǎ 最 zuì 伤 shāng 神 shén 。 。
功 gōng 名 míng 悟 wù 到 dào 空 kōng 花 huā 处 chù , , 输 shū 与 yǔ 当 dāng 年 nián 高 gāo 卧 wò 人 rén 。 。
春雪和谭知县韵酬北枝。宋代。刘黻。雪到南边不论春,倚阑万象纵横陈。 模糊世界山川老,轩豁人心宇宙新。 镜沼窥鸾应眩眼,蓝关拥马最伤神。 功名悟到空花处,输与当年高卧人。