送 sòng 李 lǐ 士 shì 宁 níng 山 shān 人 rén - - 刘 liú 攽 bān
帝 dì 城 chéng 车 chē 马 mǎ 日 rì 喧 xuān 喧 xuān , , 物 wù 外 wài 相 xiāng 从 cóng 意 yì 爽 shuǎng 然 rán 。 。
自 zì 有 yǒu 药 yào 壶 hú 容 róng 到 dào 客 kè , , 独 dú 摩 mó 金 jīn 狄 dí 叹 tàn 流 liú 年 nián 。 。
高 gāo 秋 qiū 天 tiān 幕 mù 收 shōu 零 líng 雨 yǔ , , 清 qīng 露 lòu 风 fēng 林 lín 嘒 huì 暮 mù 蝉 chán 。 。
曾 céng 愧 kuì 丹 dān 砂 shā 为 wèi 狡 jiǎo 狯 kuài , , 更 gèng 谈 tán 沧 cāng 海 hǎi 变 biàn 桑 sāng 田 tián 。 。
送李士宁山人。宋代。刘攽。帝城车马日喧喧,物外相从意爽然。 自有药壶容到客,独摩金狄叹流年。 高秋天幕收零雨,清露风林嘒暮蝉。 曾愧丹砂为狡狯,更谈沧海变桑田。