雁 yàn 荡 dàng 道 dào 中 zhōng - - 潘 pān 柽 chēng
千 qiān 丈 zhàng 岩 yán 头 tóu 一 yì 点 diǎn 红 hóng , , 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 落 luò 浅 qiǎn 莎 shā 中 zhōng 。 。
山 shān 僧 sēng 倚 yǐ 杖 zhàng 移 yí 时 shí 去 qù , , 说 shuō 似 shì 溪 xī 边 biān 采 cǎi 药 yào 翁 wēng 。 。
雁荡道中。宋代。潘柽。千丈岩头一点红,春风吹落浅莎中。 山僧倚杖移时去,说似溪边采药翁。