和 hé 米 mǐ 芾 fú 越 yuè 竹 zhú 纸 zhǐ 诗 shī - - 薛 xuē 绍 shào 彭 péng
书 shū 便 biàn 莹 yíng 滑 huá 如 rú 碑 bēi 版 bǎn , , 古 gǔ 来 lái 精 jīng 纸 zhǐ 惟 wéi 闻 wén 茧 jiǎn 。 。
杵 chǔ 成 chéng 剡 shàn 竹 zhú 光 guāng 凌 líng 乱 luàn , , 何 hé 用 yòng 区 qū 区 qū 书 shū 素 sù 练 liàn 。 。
细 xì 分 fēn 浓 nóng 淡 dàn 可 kě 评 píng 墨 mò , , 副 fù 以 yǐ 溪 xī 岩 yán 难 nán 乏 fá 砚 yàn 。 。
世 shì 间 jiān 此 cǐ 语 yǔ 谁 shuí 复 fù 知 zhī , , 千 qiān 里 lǐ 同 tóng 风 fēng 未 wèi 相 xiāng 见 jiàn 。 。
和米芾越竹纸诗。宋代。薛绍彭。书便莹滑如碑版,古来精纸惟闻茧。 杵成剡竹光凌乱,何用区区书素练。 细分浓淡可评墨,副以溪岩难乏砚。 世间此语谁复知,千里同风未相见。