哀 āi 徐 xú 致 zhì 中 zhōng - - 薛 xuē 师 shī 石 shí
亡 wáng 友 yǒu 如 rú 今 jīn 隔 gé 杳 yǎo 冥 míng , , 画 huà 身 shēn 只 zhī 见 jiàn 病 bìng 时 shí 形 xíng 。 。
书 shū 窗 chuāng 闭 bì 久 jiǔ 梅 méi 添 tiān 润 rùn , , 花 huā 径 jìng 荒 huāng 来 lái 草 cǎo 又 yòu 青 qīng 。 。
一 yī 卷 juàn 诗 shī 编 biān 空 kōng 就 jiù 绪 xù , , 两 liǎng 年 nián 文 wén 会 huì 觉 jué 凋 diāo 零 líng 。 。
几 jǐ 回 huí 行 xíng 过 guò 深 shēn 深 shēn 巷 xiàng , , 不 bù 忍 rěn 登 dēng 堂 táng 不 bù 扣 kòu 扃 jiōng 。 。
哀徐致中。宋代。薛师石。亡友如今隔杳冥,画身只见病时形。 书窗闭久梅添润,花径荒来草又青。 一卷诗编空就绪,两年文会觉凋零。 几回行过深深巷,不忍登堂不扣扃。