宣 xuān 城 chéng 琴 qín 高 gāo 之 zhī 名 míng 甚 shén 著 zhe 转 zhuǎn 送 sòng 四 sì 方 fāng 甚 shén 珍 zhēn 品 pǐn 也 yě 比 bǐ 得 dé 之 zhī 乃 nǎi 乡 xiāng 间 jiān 桐 tóng 鱼 yú 耳 ěr 一 yī 笑 xiào 而 ér 赋 fù 二 èr 首 shǒu - - 钱 qián 时 shí
春 chūn 网 wǎng 琴 qín 高 gāo 长 zhǎng 藋 diào 茅 máo , , 宣 xuān 城 chéng 风 fēng 物 wù 剩 shèng 浮 fú 夸 kuā 。 。
蜀 shǔ 溪 xī 岁 suì 岁 suì 桐 tóng 鱼 yú 上 shàng , , 堪 kān 恨 hèn 无 wú 人 rén 唤 huàn 药 yào 查 chá 。 。
宣城琴高之名甚著转送四方甚珍品也比得之乃乡间桐鱼耳一笑而赋二首。宋代。钱时。春网琴高长藋茅,宣城风物剩浮夸。 蜀溪岁岁桐鱼上,堪恨无人唤药查。