侍 shì 讲 jiǎng 侄 zhí 告 gào 满 mǎn 还 hái 京 jīng 师 shī 以 yǐ 诗 shī 送 sòng 之 zhī - - 韩 hán 维 wéi
身 shēn 随 suí 群 qún 动 dòng 各 gè 东 dōng 西 xī , , 别 bié 日 rì 常 cháng 多 duō 见 jiàn 面 miàn 稀 xī 。 。
老 lǎo 去 qù 心 xīn 情 qíng 如 rú 水 shuǐ 淡 dàn , , 暂 zàn 同 tóng 樽 zūn 酒 jiǔ 惜 xī 花 huā 飞 fēi 。 。
仲 zhòng 容 róng 任 rèn 达 dá 常 cháng 知 zhī 退 tuì , , 公 gōng 子 zǐ 成 chéng 名 míng 莫 mò 忘 wàng 归 guī 。 。
共 gòng 说 shuō 无 wú 生 shēng 闲 xián 过 guò 日 rì , , 也 yě 胜 shèng 尘 chén 土 tǔ 弊 bì 朝 cháo 衣 yī 。 。
侍讲侄告满还京师以诗送之。宋代。韩维。身随群动各东西,别日常多见面稀。 老去心情如水淡,暂同樽酒惜花飞。 仲容任达常知退,公子成名莫忘归。 共说无生闲过日,也胜尘土弊朝衣。