国 guó 清 qīng 愚 yú 谷 gǔ 禅 chán 师 shī 索 suǒ 更 gèng 好 hǎo 堂 táng 诗 shī - - 谢 xiè 伋 jí
丹 dān 梯 tī 宁 níng 复 fù 倦 juàn 扶 fú 筇 qióng , , 闻 wén 说 shuō 青 qīng 山 shān 又 yòu 改 gǎi 容 róng 。 。
下 xià 界 jiè 已 yǐ 同 tóng 三 sān 绝 jué 寺 sì , , 上 shàng 方 fāng 仍 réng 对 duì 妙 miào 高 gāo 峰 fēng 。 。
聊 liáo 须 xū 小 xiǎo 憩 qì 窗 chuāng 前 qián 榻 tà , , 莫 mò 虑 lǜ 遥 yáo 闻 wén 斋 zhāi 后 hòu 钟 zhōng 。 。
脚 jiǎo 力 lì 已 yǐ 穷 qióng 犹 yóu 应 yìng 接 jiē , , 兹 zī 时 shí 目 mù 力 lì 更 gèng 难 nán 供 gōng 。 。
国清愚谷禅师索更好堂诗。宋代。谢伋。丹梯宁复倦扶筇,闻说青山又改容。 下界已同三绝寺,上方仍对妙高峰。 聊须小憩窗前榻,莫虑遥闻斋后钟。 脚力已穷犹应接,兹时目力更难供。