致 zhì 政 zhèng 宋 sòng 君 jūn 挽 wǎn 诗 shī - - 魏 wèi 了 le 翁 wēng
窗 chuāng 寒 hán 研 yán 冷 lěng 一 yī 生 shēng 酸 suān , , 坎 kǎn 止 zhǐ 流 liú 行 xíng 百 bǎi 念 niàn 宽 kuān 。 。
剑 jiàn 骑 qí 已 yǐ 荒 huāng 江 jiāng 北 běi 草 cǎo , , 简 jiǎn 编 biān 归 guī 伴 bàn 室 shì 中 zhōng 兰 lán 。 。
孰 shú 痴 chī 孰 shú 觉 jué 从 cóng 渠 qú 看 kàn , , 真 zhēn 是 shì 真 zhēn 非 fēi 只 zhǐ 我 wǒ 观 guān 。 。
掩 yǎn 泪 lèi 方 fāng 相 xiāng 人 rén 已 yǐ 矣 yǐ , , 广 guǎng 平 píng 遗 yí 录 lù 仅 jǐn 留 liú 残 cán 。 。
致政宋君挽诗。宋代。魏了翁。窗寒研冷一生酸,坎止流行百念宽。 剑骑已荒江北草,简编归伴室中兰。 孰痴孰觉从渠看,真是真非只我观。 掩泪方相人已矣,广平遗录仅留残。