春 chūn 日 rì 题 tí 山 shān 家 jiā - - 李 lǐ 郢 yǐng
偶 ǒu 与 yǔ 樵 qiáo 人 rén 熟 shú , , 春 chūn 残 cán 日 rì 日 rì 来 lái 。 。
依 yī 岗 gǎng 寻 xún 紫 zǐ 蕨 jué , , 挽 wǎn 树 shù 得 dé 青 qīng 梅 méi 。 。
燕 yàn 静 jìng 衔 xián 泥 ní 起 qǐ , , 蜂 fēng 喧 xuān 抱 bào 蕊 ruǐ 回 huí 。 。
嫩 nèn 茶 chá 重 zhòng 搅 jiǎo 绿 lǜ , , 新 xīn 酒 jiǔ 略 lüè 炊 chuī 醅 pēi 。 。
漠 mò 漠 mò 蚕 cán 生 shēng 纸 zhǐ , , 涓 juān 涓 juān 水 shuǐ 弄 nòng 苔 tái 。 。
丁 dīng 香 xiāng 政 zhèng 堪 kān 结 jié , , 留 liú 步 bù 小 xiǎo 庭 tíng 隈 wēi 。 。
春日题山家。唐代。李郢。偶与樵人熟,春残日日来。 依岗寻紫蕨,挽树得青梅。 燕静衔泥起,蜂喧抱蕊回。 嫩茶重搅绿,新酒略炊醅。 漠漠蚕生纸,涓涓水弄苔。 丁香政堪结,留步小庭隈。