访 fǎng 古 gǔ 寺 sì - - 韩 hán 淲 biāo
一 yī 代 dài 文 wén 鸣 míng 能 néng 几 jǐ 人 rén , , 要 yào 须 xū 终 zhōng 古 gǔ 景 jǐng 长 zhǎng 新 xīn 。 。
我 wǒ 来 lái 盘 pán 礴 bó 古 gǔ 洲 zhōu 晚 wǎn , , 君 jūn 亦 yì 为 wèi 开 kāi 三 sān 径 jìng 春 chūn 。 。
山 shān 远 yuǎn 地 dì 平 píng 知 zhī 得 dé 句 jù , , 林 lín 疏 shū 花 huā 近 jìn 有 yǒu 闲 xián 身 shēn 。 。
兹 zī 游 yóu 颇 pō 快 kuài 生 shēng 双 shuāng 眼 yǎn , , 相 xiāng 赏 shǎng 暂 zàn 时 shí 情 qíng 转 zhuǎn 亲 qīn 。 。
访古寺。宋代。韩淲。一代文鸣能几人,要须终古景长新。 我来盘礴古洲晚,君亦为开三径春。 山远地平知得句,林疏花近有闲身。 兹游颇快生双眼,相赏暂时情转亲。