呈 chéng 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
白 bái 发 fà 垂 chuí 垂 chuí 访 fǎng 故 gù 人 rén , , 从 cóng 渠 qú 今 jīn 昔 xī 话 huà 头 tóu 新 xīn 。 。
留 liú 连 lián 樽 zūn 酒 jiǔ 空 kōng 搔 sāo 首 shǒu , , 点 diǎn 定 dìng 书 shū 文 wén 且 qiě 放 fàng 身 shēn 。 。
见 jiàn 说 shuō 得 de 泉 quán 寻 xún 窈 yǎo 窕 tiǎo , , 每 měi 经 jīng 来 lái 路 lù 喜 xǐ 嶙 lín 峋 xún 。 。
谁 shéi 知 zhī 赤 chì 叶 yè 青 qīng 林 lín 外 wài , , 又 yòu 见 jiàn 梅 méi 花 huā 是 shì 小 xiǎo 春 chūn 。 。
呈昌甫。宋代。韩淲。白发垂垂访故人,从渠今昔话头新。 留连樽酒空搔首,点定书文且放身。 见说得泉寻窈窕,每经来路喜嶙峋。 谁知赤叶青林外,又见梅花是小春。