初 chū 二 èr 日 rì 寄 jì 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
病 bìng 馀 yú 无 wú 绪 xù 可 kě 从 cóng 容 róng , , 健 jiàn 羡 xiàn 人 rén 能 néng 下 xià 上 shàng 同 tóng 。 。
秋 qiū 冷 lěng 芙 fú 蓉 róng 才 cái 弄 nòng 日 rì , , 晴 qíng 烘 hōng 岩 yán 桂 guì 又 yòu 吹 chuī 风 fēng 。 。
枯 kū 荣 róng 车 chē 马 mǎ 留 liú 还 hái 去 qù , , 喧 xuān 寂 jì 壶 hú 觞 shāng 散 sàn 复 fù 空 kōng 。 。
老 lǎo 意 yì 苦 kǔ 心 xīn 徒 tú 漫 màn 与 yǔ , , 玉 yù 溪 xī 云 yún 薄 báo 有 yǒu 来 lái 鸿 hóng 。 。
初二日寄昌甫。宋代。韩淲。病馀无绪可从容,健羡人能下上同。 秋冷芙蓉才弄日,晴烘岩桂又吹风。 枯荣车马留还去,喧寂壶觞散复空。 老意苦心徒漫与,玉溪云薄有来鸿。