二 èr 辛 xīn 夷 yí - - 李 lǐ 群 qún 玉 yù
狂 kuáng 吟 yín 乱 luàn 舞 wǔ 双 shuāng 白 bái 鹤 hè , , 霜 shuāng 翎 líng 玉 yù 羽 yǔ 纷 fēn 纷 fēn 落 luò 。 。
空 kōng 庭 tíng 向 xiàng 晚 wǎn 春 chūn 雨 yǔ 微 wēi , , 却 què 敛 liǎn 寒 hán 香 xiāng 抱 bào 瑶 yáo 萼 è 。 。
二辛夷。唐代。李群玉。狂吟乱舞双白鹤,霜翎玉羽纷纷落。 空庭向晚春雨微,却敛寒香抱瑶萼。