予 yǔ 顷 qǐng 时 shí 有 yǒu 一 yī 联 lián 云 yún 太 tài 饱 bǎo 伤 shāng 清 qīng 气 qì 微 wēi 寒 hán 最 zuì 好 hǎo 诗 shī 葛 gé 天 tiān 民 mín 极 jí 爱 ài 之 zhī 偶 ǒu 再 zài 续 xù 成 chéng - - 苏 sū 泂 jiǒng
太 tài 饱 bǎo 伤 shāng 清 qīng 气 qì , , 微 wēi 寒 hán 最 zuì 好 hǎo 诗 shī 。 。
轻 qīng 鸥 ōu 怜 lián 野 yě 性 xìng , , 垂 chuí 柳 liǔ 让 ràng 风 fēng 姿 zī 。 。
智 zhì 巧 qiǎo 从 cóng 天 tiān 赋 fù , , 疏 shū 狂 kuáng 听 tīng 我 wǒ 为 wèi 。 。
极 jí 知 zhī 贫 pín 者 zhě 病 bìng , , 未 wèi 许 xǔ 药 yào 能 néng 医 yī 。 。
予顷时有一联云太饱伤清气微寒最好诗葛天民极爱之偶再续成。宋代。苏泂。太饱伤清气,微寒最好诗。 轻鸥怜野性,垂柳让风姿。 智巧从天赋,疏狂听我为。 极知贫者病,未许药能医。