偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 二 èr 十 shí 三 sān 首 shǒu 其 qí 一 yī 百 bǎi 七 qī - - 释 shì 普 pǔ 度 dù
双 shuāng 双 shuāng 把 bǎ 手 shǒu 上 shàng 高 gāo 楼 lóu , , 唱 chàng 拍 pāi 相 xiāng 从 cóng 各 gè 应 yìng 酬 chóu 。 。
歌 gē 鼓 gǔ 散 sàn 时 shí 人 rén 尽 jǐn 醉 zuì , , 也 yě 无 wú 欢 huān 喜 xǐ 也 yě 无 wú 愁 chóu 。 。
偈颂一百二十三首 其一百七。宋代。释普度。双双把手上高楼,唱拍相从各应酬。 歌鼓散时人尽醉,也无欢喜也无愁。