颂 sòng 古 gǔ 一 yī 百 bǎi 则 zé 其 qí 十 shí 三 sān - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
言 yán 衣 yī 半 bàn 夜 yè 付 fù 卢 lú 能 néng , , 搅 jiǎo 搅 jiǎo 黄 huáng 梅 méi 七 qī 百 bǎi 僧 sēng 。 。
临 lín 际 jì 一 yī 枝 zhī 正 zhèng 法 fǎ 眼 yǎn , , 瞎 xiā 驴 lǘ 灭 miè 却 què 得 dé 人 rén 憎 zēng 。 。
心 xīn 心 xīn 相 xiāng 印 yìn , , 祖 zǔ 祖 zǔ 传 chuán 灯 dēng 。 。
夷 yí 平 píng 海 hǎi 岳 yuè , , 变 biàn 化 huà 鲲 kūn 鹏 péng 。 。
只 zhǐ 个 gè 名 míng 言 yán 难 nán 比 bǐ 拟 nǐ , , 大 dà 都 dū 手 shǒu 段 duàn 解 jiě 翻 fān 腾 téng 。 。
颂古一百则 其十三。宋代。释正觉。言衣半夜付卢能,搅搅黄梅七百僧。 临际一枝正法眼,瞎驴灭却得人憎。 心心相印,祖祖传灯。 夷平海岳,变化鲲鹏。 只个名言难比拟,大都手段解翻腾。