偈 jì 颂 sòng 二 èr 百 bǎi 零 líng 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 八 bā 十 shí 二 èr - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
途 tú 中 zhōng 久 jiǔ 客 kè 忆 yì 家 jiā 山 shān , , 一 yī 线 xiàn 蹊 qī 通 tōng 入 rù 翠 cuì 寒 hán 。 。
望 wàng 处 chù 霁 jì 云 yún 收 shōu 素 sù 练 liàn , , 跨 kuà 门 mén 残 cán 月 yuè 堕 duò 金 jīn 盘 pán 。 。
十 shí 虚 xū 俱 jù 殒 yǔn 眼 yǎn 方 fāng 阔 kuò , , 三 sān 世 shì 齐 qí 吞 tūn 肚 dù 觉 jué 宽 kuān 。 。
变 biàn 化 huà 鲲 kūn 鹏 péng 底 dǐ 时 shí 节 jié , , 霄 xiāo 程 chéng 九 jiǔ 万 wàn 看 kàn 风 fēng 抟 tuán 。 。
偈颂二百零五首 其八十二。宋代。释正觉。途中久客忆家山,一线蹊通入翠寒。 望处霁云收素练,跨门残月堕金盘。 十虚俱殒眼方阔,三世齐吞肚觉宽。 变化鲲鹏底时节,霄程九万看风抟。