禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
气 qì 清 qīng 水 shuǐ 秋 qiū , , 骨 gǔ 寒 hán 木 mù 槁 gǎo 。 。
青 qīng 眼 yǎn 柳 liǔ 春 chūn 深 shēn , , 白 bái 头 tóu 山 shān 雪 xuě 早 zǎo 。 。
具 jù 大 dà 人 rén 相 xiāng 也 yě 空 kōng 落 luò 不 bù 惊 jīng , , 有 yǒu 大 dà 力 lì 量 liàng 也 yě 风 fēng 吹 chuī 便 biàn 倒 dào 。 。
个 gè 些 xiē 妙 miào 处 chù 难 nán 传 chuán , , 向 xiàng 道 dào 画 huà 工 gōng 草 cǎo 草 cǎo 。 。
禅人并化主写真求赞 其二。宋代。释正觉。气清水秋,骨寒木槁。 青眼柳春深,白头山雪早。 具大人相也空落不惊,有大力量也风吹便倒。 个些妙处难传,向道画工草草。