禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 九 jiǔ 十 shí 六 liù - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
松 sōng 老 lǎo 皮 pí 皴 cūn , , 竹 zhú 癯 qú 节 jié 棱 léng 。 。
发 fā 白 bái 远 yuǎn 山 shān 雪 xuě , , 心 xīn 明 míng 长 cháng 夜 yè 灯 dēng 。 。
回 huí 机 jī 历 lì 历 lì , , 随 suí 用 yòng 腾 téng 腾 téng 。 。
因 yīn 缘 yuán 妙 miào 触 chù 初 chū 无 wú 碍 ài , , 个 gè 是 shì 玲 líng 珑 lóng 岩 yán 下 xià 僧 sēng 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百九十六。宋代。释正觉。松老皮皴,竹癯节棱。 发白远山雪,心明长夜灯。 回机历历,随用腾腾。 因缘妙触初无碍,个是玲珑岩下僧。