法 fǎ 宏 hóng 禅 chán 人 rén 求 qiú 赞 zàn - - 释 shì 宗 zōng 杲 gǎo
不 bù 曾 céng 动 dòng 著 zhe 舌 shé 头 tou , , 葛 gé 藤 téng 已 yǐ 遍 biàn 天 tiān 下 xià 。 。
等 děng 闲 xián 一 yī 击 jī 虚 xū 空 kōng , , 随 suí 手 shǒu 便 biàn 成 chéng 缝 fèng 罅 xià 。 。
法 fǎ 宏 hóng 貌 mào 得 dé 吾 wú 真 zhēn , , 仿 fǎng 佛 fú 镇 zhèn 州 zhōu 普 pǔ 化 huà 。 。
我 wǒ 今 jīn 写 xiě 赞 zàn 上 shàng 头 tou , , 要 yào 作 zuò 丛 cóng 林 lín 佳 jiā 话 huà 。 。
法宏禅人求赞。宋代。释宗杲。不曾动著舌头,葛藤已遍天下。 等闲一击虚空,随手便成缝罅。 法宏貌得吾真,仿佛镇州普化。 我今写赞上头,要作丛林佳话。