清 qīng 明 míng 日 rì 与 yǔ 友 yǒu 人 rén 游 yóu 玉 yù 粒 lì 塘 táng 庄 zhuāng - - 来 lái 鹏 péng
几 jǐ 宿 sù 春 chūn 山 shān 逐 zhú 陆 lù 郎 láng , , 清 qīng 明 míng 时 shí 节 jié 好 hǎo 烟 yān 光 guāng 。 。
归 guī 穿 chuān 细 xì 荇 xìng 船 chuán 头 tóu 滑 huá , , 醉 zuì 踏 tà 残 cán 花 huā 屐 jī 齿 chǐ 香 xiāng 。 。
风 fēng 急 jí 岭 lǐng 云 yún 飘 piāo 迥 jiǒng 野 yě , , 雨 yǔ 馀 yú 田 tián 水 shuǐ 落 luò 方 fāng 塘 táng 。 。
不 bù 堪 kān 吟 yín 罢 bà 东 dōng 回 huí 首 shǒu , , 满 mǎn 耳 ěr 蛙 wā 声 shēng 正 zhèng 夕 xī 阳 yáng 。 。
清明日与友人游玉粒塘庄。唐代。来鹏。几宿春山逐陆郎,清明时节好烟光。 归穿细荇船头滑,醉踏残花屐齿香。 风急岭云飘迥野,雨馀田水落方塘。 不堪吟罢东回首,满耳蛙声正夕阳。