归 guī 剡 shàn 其 qí 四 sì - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
流 liú 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 竟 jìng 不 bù 回 huí , , 已 yǐ 将 jiāng 心 xīn 事 shì 作 zuò 寒 hán 灰 huī 。 。
窗 chuāng 前 qián 白 bái 鸟 niǎo 寻 xún 常 cháng 过 guò , , 篱 lí 下 xià 黄 huáng 花 huā 寂 jì 寞 mò 开 kāi 。 。
玉 yù 佩 pèi 金 jīn 鞍 ān 浑 hún 是 shì 梦 mèng , , 凤 fèng 箫 xiāo 龙 lóng 管 guǎn 只 zhǐ 堪 kān 哀 āi 。 。
多 duō 时 shí 不 bù 得 dé 中 zhòng 原 yuán 信 xìn , , 暮 mù 雨 yǔ 西 xī 风 fēng 雁 yàn 自 zì 来 lái 。 。
归剡 其四。宋代。释行海。流水东流竟不回,已将心事作寒灰。 窗前白鸟寻常过,篱下黄花寂寞开。 玉佩金鞍浑是梦,凤箫龙管只堪哀。 多时不得中原信,暮雨西风雁自来。