归 guī 剡 shàn 其 qí 一 yī - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
此 cǐ 生 shēng 书 shū 剑 jiàn 学 xué 无 wú 成 chéng , , 癖 pǐ 爱 ài 林 lín 泉 quán 梦 mèng 亦 yì 清 qīng 。 。
甘 gān 苦 kǔ 已 yǐ 知 zhī 浮 fú 世 shì 味 wèi , , 亲 qīn 疏 shū 尽 jǐn 见 jiàn 旧 jiù 交 jiāo 情 qíng 。 。
五 wǔ 湖 hú 风 fēng 月 yuè 随 suí 闲 xián 客 kè , , 十 shí 载 zài 冰 bīng 霜 shuāng 对 duì 短 duǎn 檠 qíng 。 。
归 guī 得 dé 又 yòu 思 sī 沧 cāng 海 hǎi 去 qù , , 是 shì 谁 shuí 堪 kān 结 jié 岁 suì 寒 hán 盟 méng 。 。
归剡 其一。宋代。释行海。此生书剑学无成,癖爱林泉梦亦清。 甘苦已知浮世味,亲疏尽见旧交情。 五湖风月随闲客,十载冰霜对短檠。 归得又思沧海去,是谁堪结岁寒盟。