王 wáng 鞔 mán 鼓 gǔ - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
鼓 gǔ 两 liǎng 片 piàn 皮 pí 谩 mán 自 zì 己 jǐ , , 一 yī 回 huí 拈 niān 出 chū 一 yī 回 huí 新 xīn 。 。
揭 jiē 天 tiān 声 shēng 响 xiǎng 疑 yí 涂 tú 毒 dú , , 自 zì 有 yǒu 临 lín 风 fēng 侧 cè 耳 ěr 人 rén 。 。
王鞔鼓。宋代。释绍昙。鼓两片皮谩自己,一回拈出一回新。 揭天声响疑涂毒,自有临风侧耳人。