偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 五 wǔ - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
妙 miào 摄 shè 化 huà 权 quán , , 使 shǐ 不 bù 辱 rǔ 命 mìng 。 。
鹤 hè 唳 lì 东 dōng 皋 gāo , , 云 yún 归 guī 乳 rǔ 岭 lǐng 。 。
拄 zhǔ 杖 zhàng 子 zǐ , , 黑 hēi 粼 lín 皴 cūn , , 困 kùn 卧 wò 壁 bì 根 gēn , , 声 shēng 前 qián 唤 huàn 醒 xǐng 。 。
舞 wǔ 蹈 dǎo 清 qīng 风 fēng 两 liǎng 腋 yè 生 shēng , , 安 ān 闲 xián 又 yòu 入 rù 萝 luó 窗 chuāng 定 dìng 。 。
宾 bīn 主 zhǔ 历 lì 然 rán , , 头 tóu 正 zhèng 尾 wěi 正 zhèng 。 。
偈颂一百零四首 其五。宋代。释绍昙。妙摄化权,使不辱命。 鹤唳东皋,云归乳岭。 拄杖子,黑粼皴,困卧壁根,声前唤醒。 舞蹈清风两腋生,安闲又入萝窗定。 宾主历然,头正尾正。