偈 jì 颂 sòng 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 三 sān - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
松 sōng 下 xià 扫 sǎo 除 chú 青 qīng 草 cǎo 径 jìng , , 涧 jiàn 边 biān 开 kāi 辟 pì 绿 lǜ 阴 yīn 亭 tíng 。 。
饭 fàn 馀 yú 握 wò 手 shǒu 闲 xián 行 xíng 坐 zuò , , 唱 chàng 曲 qǔ 山 shān 歌 gē 贺 hè 太 tài 平 píng 。 。
遏 è 云 yún 古 gǔ 调 diào , , 流 liú 水 shuǐ 新 xīn 声 shēng 。 。
眼 yǎn 里 lǐ 无 wú 筋 jīn 听 tīng 不 bù 足 zú , , 临 lín 风 fēng 击 jī 碎 suì 圣 shèng 凡 fán 情 qíng 。 。
偈颂十九首 其十三。宋代。释绍昙。松下扫除青草径,涧边开辟绿阴亭。 饭馀握手闲行坐,唱曲山歌贺太平。 遏云古调,流水新声。 眼里无筋听不足,临风击碎圣凡情。