秋 qiū 日 rì 还 hái 庐 lú 山 shān 故 gù 人 rén 书 shū 因 yīn 以 yǐ 为 wéi 寄 jì - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
风 fēng 叶 yè 鸣 míng 廊 láng 夜 yè 色 sè 晴 qíng , , 隔 gé 云 yún 微 wēi 月 yuè 稍 shāo 分 fēn 明 míng 。 。
下 xià 帘 lián 徒 tú 怯 qiè 衣 yī 裳 shang 薄 báo , , 拂 fú 榻 tà 空 kōng 惊 jīng 枕 zhěn 簟 diàn 清 qīng 。 。
病 bìng 眼 yǎn 得 dé 秋 qiū 还 hái 少 shǎo 睡 shuì , , 壮 zhuàng 心 xīn 于 yú 世 shì 尚 shàng 多 duō 情 qíng 。 。
何 hé 时 shí 却 què 作 zuò 庐 lú 山 shān 去 qù , , 渡 dù 水 shuǐ 穿 chuān 云 yún 取 qǔ 次 cì 行 xíng 。 。
秋日还庐山故人书因以为寄。清代。周志蕙。风叶鸣廊夜色晴,隔云微月稍分明。 下帘徒怯衣裳薄,拂榻空惊枕簟清。 病眼得秋还少睡,壮心于世尚多情。 何时却作庐山去,渡水穿云取次行。