一 yī 苇 wěi 亭 tíng - - 释 shì 心 xīn 月 yuè
长 cháng 江 jiāng 一 yī 苇 wěi 浪 làng 花 huā 开 kāi , , 合 hé 国 guó 咸 xián 知 zhī 不 bù 再 zài 来 lái 。 。
千 qiān 古 gǔ 凭 píng 栏 lán 一 yī 惆 chóu 怅 chàng , , 岂 qǐ 知 zhī 脚 jiǎo 下 xià 滑 huá 如 rú 苔 tái 。 。
一苇亭。宋代。释心月。长江一苇浪花开,合国咸知不再来。 千古凭栏一惆怅,岂知脚下滑如苔。