就 jiù 明 míng 书 shū 怀 huái - - 释 shì 智 zhì 愚 yú
流 liú 菜 cài 非 fēi 深 shēn 隐 yǐn , , 那 nà 堪 kān 复 fù 故 gù 山 shān 。 。
未 wèi 能 néng 忘 wàng 影 yǐng 迹 jī , , 终 zhōng 是 shì 碍 ài 人 rén 间 jiān 。 。
白 bái 发 fà 吟 yín 边 biān 短 duǎn , , 清 qīng 灯 dēng 话 huà 里 lǐ 闲 xián 。 。
江 jiāng 湖 hú 有 yǒu 新 xīn 梦 mèng , , 何 hé 日 rì 出 chū 松 sōng 关 guān 。 。
就明书怀。宋代。释智愚。流菜非深隐,那堪复故山。 未能忘影迹,终是碍人间。 白发吟边短,清灯话里闲。 江湖有新梦,何日出松关。