延 yán 促 cù 自 zì 尔 ěr - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
春 chūn 日 rì 春 chūn 山 shān 里 lǐ , , 春 chūn 事 shì 尽 jìn 皆 jiē 春 chūn 。 。
春 chūn 光 guāng 照 zhào 春 chūn 水 shuǐ , , 春 chūn 气 qì 结 jié 春 chūn 云 yún 。 。
春 chūn 客 kè 春 chūn 情 qíng 动 dòng , , 春 chūn 诗 shī 春 chūn 更 gēng 新 xīn 。 。
唯 wéi 有 yǒu 识 shí 春 chūn 人 rén , , 万 wàn 劫 jié 元 yuán 一 yī 春 chūn 。 。
延促自尔。宋代。释清远。春日春山里,春事尽皆春。 春光照春水,春气结春云。 春客春情动,春诗春更新。 唯有识春人,万劫元一春。