颂 sòng 古 gǔ 六 liù 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 六 liù 十 shí 二 èr - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
彼 bǐ 此 cǐ 且 qiě 无 wú 相 xiāng 负 fù 累 lèi , , 行 xíng 人 rén 无 wú 不 bù 失 shī 钩 gōu 锥 zhuī 。 。
虽 suī 然 rán 不 bù 瞎 xiā 众 zhòng 生 shēng 眼 yǎn , , 也 yě 好 hǎo 拳 quán 头 tou 劈 pī 口 kǒu 槌 chuí 。 。
颂古六十二首 其六十二。宋代。释清远。彼此且无相负累,行人无不失钩锥。 虽然不瞎众生眼,也好拳头劈口槌。