偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 原 yuán 妙 miào
一 yī 不 bù 成 chéng , , 二 èr 不 bú 是 shì 。 。
红 hóng 底 dǐ 桃 táo , , 白 bái 底 dǐ 李 lǐ 。 。
红 hóng 红 hóng 白 bái 白 bái 不 bù 相 xiāng 瞒 mán , , 因 yīn 甚 shén 达 dá 磨 mó 大 dà 师 shī 被 bèi 流 liú 支 zhī 三 sān 藏 zàng 打 dǎ 落 luò 当 dāng 门 mén 齿 chǐ 。 。
偈颂六十七首 其四十九。宋代。释原妙。一不成,二不是。 红底桃,白底李。 红红白白不相瞒,因甚达磨大师被流支三藏打落当门齿。