咏 yǒng 西 xī 山 shān 海 hǎi 棠 táng - - 方 fāng 信 xìn 孺 rú
真 zhēn 珠 zhū 几 jǐ 颗 kē 最 zuì 深 shēn 红 hóng , , 点 diǎn 缀 zhuì 偏 piān 方 fāng 造 zào 化 huà 工 gōng 。 。
好 hǎo 事 shì 何 hé 年 nián 移 yí 蜀 shǔ 种 zhǒng , , 美 měi 人 rén 清 qīng 晓 xiǎo 出 chū 吴 wú 宫 gōng 。 。
妖 yāo 娆 ráo 能 néng 得 dé 几 jǐ 时 shí 赏 shǎng , , 零 líng 落 luò 才 cái 消 xiāo 一 yī 夜 yè 风 fēng 。 。
自 zì 有 yǒu 生 shēng 香 xiāng 人 rén 不 bù 识 shí , , 绣 xiù 衾 qīn 全 quán 覆 fù 锦 jǐn 熏 xūn 笼 lóng 。 。
咏西山海棠。宋代。方信孺。真珠几颗最深红,点缀偏方造化工。 好事何年移蜀种,美人清晓出吴宫。 妖娆能得几时赏,零落才消一夜风。 自有生香人不识,绣衾全覆锦熏笼。