木 mù 犀 xī 得 dé 晴 qíng - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
宿 sù 翳 yì 开 kāi 新 xīn 霁 jì , , 繁 fán 枝 zhī 耀 yào 浅 qiǎn 黄 huáng 。 。
还 hái 如 rú 醒 xǐng 滞 zhì 思 sī , , 又 yòu 似 shì 整 zhěng 残 cán 妆 zhuāng 。 。
碎 suì 影 yǐng 仍 réng 多 duō 态 tài , , 晴 qíng 天 tiān 别 bié 是 shì 香 xiāng 。 。
坐 zuò 分 fēn 花 huā 下 xià 石 shí , , 勺 sháo 月 yuè 荐 jiàn 深 shēn 凉 liáng 。 。
木犀得晴。宋代。释居简。宿翳开新霁,繁枝耀浅黄。 还如醒滞思,又似整残妆。 碎影仍多态,晴天别是香。 坐分花下石,勺月荐深凉。