吊 diào 国 guó 殇 shāng - - 孟 mèng 郊 jiāo
徒 tú 言 yán 人 rén 最 zuì 灵 líng , , 白 bái 骨 gǔ 乱 luàn 纵 zòng 横 héng 。 。
如 rú 何 hé 当 dāng 春 chūn 死 sǐ , , 不 bù 及 jí 群 qún 草 cǎo 生 shēng 。 。
尧 yáo 舜 shùn 宰 zǎi 乾 qián 坤 kūn , , 器 qì 农 nóng 不 bù 器 qì 兵 bīng 。 。
秦 qín 汉 hàn 盗 dào 山 shān 岳 yuè , , 铸 zhù 杀 shā 不 bù 铸 zhù 耕 gēng 。 。
天 tiān 地 dì 莫 mò 生 shēng 金 jīn , , 生 shēng 金 jīn 人 rén 竞 jìng 争 zhēng 。 。
吊国殇。唐代。孟郊。徒言人最灵,白骨乱纵横。 如何当春死,不及群草生。 尧舜宰乾坤,器农不器兵。 秦汉盗山岳,铸杀不铸耕。 天地莫生金,生金人竞争。