送 sòng 晖 huī 上 shàng 人 rén 辞 cí 拙 zhuō 庵 ān 老 lǎo 人 rén 过 guò 灵 líng 隐 yǐn - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
退 tuì 栏 lán 老 lǎo ■ ráo 饶 jié 竭 dòu 斗 yún , , 云 wò 卧 zhǐ 指 nán 南 chéng 成 guò 过 jiù 咎 。 。
阿 ā 师 shī 一 yī 见 jiàn 便 biàn 回 huí 首 shǒu , , 不 bù 复 fù 待 dài 渠 qú 开 kāi 臭 chòu 口 kǒu 。 。
冷 lěng 泉 quán 眼 yǎn 耳 ěr 一 yī 关 guān ■ jiàn , , 见 wén 闻 jué 绝 chù 处 shuí 谁 shēn 深 wěi 委 。 。
为 wèi 伊 yī 拈 niān 出 chū 者 zhě 些 xiē 儿 ér , , 占 zhàn 取 qǔ 明 míng 窗 chuāng 下 xià 单 dān 位 wèi 。 。
送晖上人辞拙庵老人过灵隐。宋代。释居简。退栏老■饶竭斗,云卧指南成过咎。 阿师一见便回首,不复待渠开臭口。 冷泉眼耳一关■,见闻绝处谁深委。 为伊拈出者些儿,占取明窗下单位。