永 yǒng 藏 cáng 主 zhǔ 到 dào 雁 yàn 荡 dàng 山 shān 放 fàng 牧 mù 寮 liáo 请 qǐng 益 yì - - 释 shì 如 rú 珙 gǒng
老 lǎo 来 lái 自 zì 病 bìng 救 jiù 不 bù 了 liǎo , , 佛 fú 病 bìng 祖 zǔ 病 bìng 孰 shú 能 néng 排 pái 。 。
壁 bì 上 shàng 葫 hú 芦 lú 风 fēng 打 dǎ 落 luò , , 床 chuáng 头 tóu 拄 zhǔ 杖 zhàng 被 bèi 尘 chén 埋 mái 。 。
永藏主到雁荡山放牧寮请益。宋代。释如珙。老来自病救不了,佛病祖病孰能排。 壁上葫芦风打落,床头拄杖被尘埋。