偈 jì 六 liù 十 shí 三 sān 首 shǒu 其 qí 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 道 dào 宁 níng
先 xiān 贤 xián 垂 chuí 范 fàn , , 流 liú 落 luò 人 rén 间 jiān 。 。
日 rì 久 jiǔ 岁 suì 深 shēn , , 禅 chán 人 rén 不 bù 顾 gù 。 。
语 yǔ 非 fēi 玄 xuán 妙 miào , , 直 zhí 透 tòu 重 zhòng 关 guān 。 。
画 huà 瓶 píng 打 dǎ 破 pò , , 渌 lù 水 shuǐ 青 qīng 山 shān 。 。
莫 mò 讶 yà 报 bào 慈 cí 多 duō 冷 lěng 淡 dàn , , 得 dé 盘 pán 桓 huán 处 chù 且 qiě 盘 pán 桓 huán 。 。
偈六十三首 其十九。宋代。释道宁。先贤垂范,流落人间。 日久岁深,禅人不顾。 语非玄妙,直透重关。 画瓶打破,渌水青山。 莫讶报慈多冷淡,得盘桓处且盘桓。