禅 chán 人 rén 写 xiě 师 shī 真 zhēn 请 qǐng 赞 zàn 其 qí 二 èr 十 shí - - 释 shì 慧 huì 远 yuǎn
面 miàn 目 mù 可 kě 憎 zēng , , 语 yǔ 言 yán 无 wú 味 wèi 。 。
放 fàng 箸 zhù 忘 wàng 恩 ēn , , 停 tíng 杯 bēi 断 duàn 义 yì 。 。
参 cān 得 dé 些 xiē 儿 ér 小 xiǎo 玉 yù 禅 chán , , 几 jǐ 回 huí 卖 mài 弄 nòng 帝 dì 王 wáng 前 qián 。 。
圆 yuán 悟 wù 室 shì 中 zhōng 遭 zāo 毒 dú 手 shǒu , , 为 wéi 人 rén 挥 huī 起 qǐ 迸 bèng 心 xīn 拳 quán 。 。
禅人写师真请赞 其二十。宋代。释慧远。面目可憎,语言无味。 放箸忘恩,停杯断义。 参得些儿小玉禅,几回卖弄帝王前。 圆悟室中遭毒手,为人挥起迸心拳。