颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 六 liù - - 释 shì 道 dào 昌 chāng
南 nán 阳 yáng 师 shī , , 肌 jī 骨 gǔ 好 hǎo 。 。
洞 dòng 山 shān 价 jià , , 也 yě 难 nán 讨 tǎo 。 。
沩 wéi 山 shān 翁 wēng , , 云 yún 岩 yán 老 lǎo 。 。
重 zhòng 注 zhù 破 pò , , 成 chéng 鼓 gǔ 倒 dào 。 。
分 fēn 明 míng 行 xíng 官 guān 路 lù , , 不 bù 觉 jué 入 rù 荒 huāng 草 cǎo 。 。
葛 gé 藤 téng 因 yīn 此 cǐ 到 dào 而 ér 今 jīn , , 业 yè 识 shí 茫 máng 茫 máng 何 hé 日 rì 了 le 。 。
颂古五十七首 其二十六。宋代。释道昌。南阳师,肌骨好。 洞山价,也难讨。 沩山翁,云岩老。 重注破,成鼓倒。 分明行官路,不觉入荒草。 葛藤因此到而今,业识茫茫何日了。