偈 jì 一 yī 百 bǎi 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
春 chūn 风 fēng 扫 sǎo 尽 jǐn 庭 tíng 前 qián 雪 xuě , , 暖 nuǎn 日 rì 催 cuī 开 kāi 枝 zhī 上 shàng 花 huā 。 。
物 wù 物 wù 头 tóu 头 tóu 皆 jiē 漏 lòu 泄 xiè , , 莫 mò 教 jiào 心 xīn 地 dì 乱 luàn 如 rú 麻 má 。 。
偈一百二十首 其十。宋代。释怀深。春风扫尽庭前雪,暖日催开枝上花。 物物头头皆漏泄,莫教心地乱如麻。